Home » Chia sẻ yêu thương
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013
Đâu rồi em của ngày xưa
Em nhớ em của ngày xưa, thẳng thắn và thật thà đến đáng thương…. Em bây giờ đã biết nói dối một tí, nói phỉnh cũng khá và sự thẳng thắn cần thiết đã được em giấu đi ít nhiều...
Uhm, thì em cũng đang tìm về chính em của ngày xưa…
Em của những ngày nông nổi, yêu vội yêu cuồng nhiệt, khóc lóc vật vã rồi lại nhe răng ra cười cứ đơn giản như chính em.
Em nhớ những ngày em lang thang cả Sài thành để khám phá mọi ngóc ngách của phố phường.
Em nhớ em của ngày xưa, thẳng thắn và thật thà đến đáng thương…
Em nhớ em của những ngày xưa ấy, những ngày mà em sẵn sàng dang rộng vòng tay bé nhỏ của mình mà ôm con bạn thân thật chặt để nó khóc cho vơi nỗi lòng.
Em nhớ những ngày vội vội vàng vàng bận rộn giữa partime và việc học, và cảm thấy hạnh phúc giữa những bận rộn ấy.
Em nhớ lúc em còn chưa biết chăm chút cho ngoại hình, lúc nào cũng thấy mình xinh vì phong độ mình có sẵn.
Em của những ngày ngốc nghếch không biết buồn, vẫn nhe răng cười khi bị mẹ chê con gái út gì đâu mà đen và xấu hơn hai chị nhiều.
Em của những bay bổng nói về những ước mơ những nhiệt huyết của tuổi trẻ: này thì 20 tuổi em sẽ như thế nào, 25 tuổi sẽ có gì trong tay, 30 tuổi thì nằm ở vị trí nào của xã hội, hay những kế hoạch dài và xa ở tuổi 40, 45…
Nhưng em bây giờ…
Em muốn yêu, nhưng em không mở lòng ra được, em muốn khóc, muốn cười một cách tự nhiên nhất như chính em cũng là cả một vấn đề khó khăn và đấu tranh dữ dội, nhưng cuối cùng, em vẫn không khóc được và khó có có được nụ cười hồn nhiên.
Em bây giờ đi làm về chỉ muốn nằm dài xem tivi hoặc ngó qua vài trang tạp chí.
Em đã biết nói dối một tí, nói phỉnh cũng khá và sự thẳng thắn cần thiết đã được em giấu đi ít nhiều.
Bây giờ em cảm thấy mệt mỏi với nước mắt, em muốn người khác cũng phải tự đứng trên đôi chân của họ như em đã từng lang thang tìm nhà giữa Sài Gòn, bộn bề giữa những công việc không tên, cũng bị sếp la vì những chuyện không phải lỗi của mình. Thì đời mà, phải sống và đối mặt thôi.
Em giờ thấy mệt mỏi vì những bận rộn với việc phải cười cười nói nói với những người mà cười và nói là công việc của họ phải thế. Vô hồn và giả tạo. Em cũng có khác gì đâu, em vẫn mỉm cười và nói không sao, dù cõi lòng em đang tan nát tâm hồn em thì rã rời. Em vẫn mỉm cười, và mỉm cười khi em không hài lòng, vẫn nói không sao. Thế thì em cũng giả tạo đâu ít, gì họ mà có quyền lên tiếng. Ôi! Em sân si quá.
Em đã từng săm soi từng mụt mụn, chăm từng bộ váy, cuối cùng em cũng chỉ thấy mình là một con vịt xấu xí và kệch cỡm, chẳng thấy chính mình đâu cả.
Có lẽ em đã đi nhiều, gặp nhiều, và nghe nhiều, nên em càng ngày càng mỏng hơn, em sợ em đã làm mẹ không thể tự hào với người khác như chị. Em bắt đầu cảm thấy buồn, hụt hẫng vì những lời mẹ nói với em.
Những kế hoạch, những dự định và…nhiều thứ nữa, được em xếp xó, chỉ đơn giản là giờ em chán mọi thứ, chán cả chính em. Em chỉ muốn ngủ một giấc thật dài và bắt đầu lại tất cả, sẽ không có sai lầm, không có nuối tiếc và ước gì em đừng quá kiêu ngạo, em sẽ không khóc một mình nữa, mà sẽ cố gắng nép vào một ai đó có bờ vai vững chắc dành cho em.
Ngày vẫn quá dài!
Và Em. Em thì đã không còn là em của ngày xưa
Tags:
Chia sẻ yêu thương
Uhm, thì em cũng đang tìm về chính em của ngày xưa…
Em của những ngày nông nổi, yêu vội yêu cuồng nhiệt, khóc lóc vật vã rồi lại nhe răng ra cười cứ đơn giản như chính em.
Em nhớ những ngày em lang thang cả Sài thành để khám phá mọi ngóc ngách của phố phường.
Em nhớ em của ngày xưa, thẳng thắn và thật thà đến đáng thương…
Em nhớ em của những ngày xưa ấy, những ngày mà em sẵn sàng dang rộng vòng tay bé nhỏ của mình mà ôm con bạn thân thật chặt để nó khóc cho vơi nỗi lòng.
Em nhớ những ngày vội vội vàng vàng bận rộn giữa partime và việc học, và cảm thấy hạnh phúc giữa những bận rộn ấy.
Em nhớ lúc em còn chưa biết chăm chút cho ngoại hình, lúc nào cũng thấy mình xinh vì phong độ mình có sẵn.
Em của những ngày ngốc nghếch không biết buồn, vẫn nhe răng cười khi bị mẹ chê con gái út gì đâu mà đen và xấu hơn hai chị nhiều.
Em của những bay bổng nói về những ước mơ những nhiệt huyết của tuổi trẻ: này thì 20 tuổi em sẽ như thế nào, 25 tuổi sẽ có gì trong tay, 30 tuổi thì nằm ở vị trí nào của xã hội, hay những kế hoạch dài và xa ở tuổi 40, 45…
Nhưng em bây giờ…
Em muốn yêu, nhưng em không mở lòng ra được, em muốn khóc, muốn cười một cách tự nhiên nhất như chính em cũng là cả một vấn đề khó khăn và đấu tranh dữ dội, nhưng cuối cùng, em vẫn không khóc được và khó có có được nụ cười hồn nhiên.
Em bây giờ đi làm về chỉ muốn nằm dài xem tivi hoặc ngó qua vài trang tạp chí.
Em đã biết nói dối một tí, nói phỉnh cũng khá và sự thẳng thắn cần thiết đã được em giấu đi ít nhiều.
Bây giờ em cảm thấy mệt mỏi với nước mắt, em muốn người khác cũng phải tự đứng trên đôi chân của họ như em đã từng lang thang tìm nhà giữa Sài Gòn, bộn bề giữa những công việc không tên, cũng bị sếp la vì những chuyện không phải lỗi của mình. Thì đời mà, phải sống và đối mặt thôi.
Em giờ thấy mệt mỏi vì những bận rộn với việc phải cười cười nói nói với những người mà cười và nói là công việc của họ phải thế. Vô hồn và giả tạo. Em cũng có khác gì đâu, em vẫn mỉm cười và nói không sao, dù cõi lòng em đang tan nát tâm hồn em thì rã rời. Em vẫn mỉm cười, và mỉm cười khi em không hài lòng, vẫn nói không sao. Thế thì em cũng giả tạo đâu ít, gì họ mà có quyền lên tiếng. Ôi! Em sân si quá.
Em đã từng săm soi từng mụt mụn, chăm từng bộ váy, cuối cùng em cũng chỉ thấy mình là một con vịt xấu xí và kệch cỡm, chẳng thấy chính mình đâu cả.
Có lẽ em đã đi nhiều, gặp nhiều, và nghe nhiều, nên em càng ngày càng mỏng hơn, em sợ em đã làm mẹ không thể tự hào với người khác như chị. Em bắt đầu cảm thấy buồn, hụt hẫng vì những lời mẹ nói với em.
Những kế hoạch, những dự định và…nhiều thứ nữa, được em xếp xó, chỉ đơn giản là giờ em chán mọi thứ, chán cả chính em. Em chỉ muốn ngủ một giấc thật dài và bắt đầu lại tất cả, sẽ không có sai lầm, không có nuối tiếc và ước gì em đừng quá kiêu ngạo, em sẽ không khóc một mình nữa, mà sẽ cố gắng nép vào một ai đó có bờ vai vững chắc dành cho em.
Ngày vẫn quá dài!
Và Em. Em thì đã không còn là em của ngày xưa
Tin liên quan
Tin nổi bật
-
Saori Hara là một trong những sao AV hot nhất Nhật Bản với nhiều vai chính trong nhiều phim của Nhật bản. Sưu tầm
-
Asuka Kishi với nụ cười chưa bao giờ tắt, Asuka Kishi đã làm cho nhiều người phải ghen tỵ với nụ cười đó . Sưu tầm
-
Read more: http://tintuc101.com/threads/nhung-hinh-anh-cua-teen-ma-thang-em-chi-muon-khoc.1700/#ixzz2mOZfZTuh NHỮNG HÌNH ẢNH CỦA TEEN MÀ THẰ...
-
Sáng nay, người dân, công nhân đã lao vào đập phá, đốt lán của lực lượng bảo vệ công trường xây dựng nhà máy sản xuất điện thoại di động lớn...
-
Anh chồng biết được, căm lắm nên tìm cách bắt tại trận. Một hôm, anh bỏ ngang một thương vụ, mò về nhà, tìm mãi mới gặp tình địch. Trong m...
-
Với sự bí ẩn lạ lùng của thời trang đồ lót các siêu mẫu trở lên thanh thoát đến khó tả! Sexy-nữ tính-miên man là những gì mà đồ lót đã tạo l...
-
Nếu đã yêu em, hãy để em sống thật với những gì mà mình có, đừng bắt em tô vẽ giả dối chỉ để cho bất cứ một ai đó hài lòng. Em vốn không phả...
-
Anh biết rằng mình sai khi đã quá nóng vội, anh đã cố gắng làm cho em chấp nhận anh nhưng anh làm không được, anh đã đánh mất đi chính tìn...
-
Một trong những điều kỳ diệu của cuộc sống là dù 1 ngày, 2 ngày cũng có thể mang tới cho chúng ta những cơ hội có một trong đời, và nế...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét